Sương Anh

Nghe Hồn Tịch Yên






Trên triền núi nghe âm ba sóng vỗ
Tạo thành dòng nhạc thánh thoát ngân nga
Những ngày vui quên mất lối về nhà
Hồn bay bỗng theo tiếng ca của biển
 
Ngồi im lắng nghe lòng mình chao liệng
Rồi tan theo bọt biển chảy ra khơi
Đất đá khô đang nằm im không lời
Ôm nỗi nhớ lùi về thời áo trắng

Đời đôi lúc cần quay về dĩ vãng
Thời tuổi hoa chẳng hề biết ưu phiền
Khúc nhạc rừng hòa điệu với thiên nhiên
Cùng tiếng sóng tịch yên hồn lữ khách.

Sương Anh

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 27 tháng 9 năm 2021

Bình luận về Bài thơ "Nghe Hồn Tịch Yên"